Thư gửi Thầy kính yêu của con

 (Nguyễn Thị Thanh Thảo - lớp 11/3- năm học 2013-2014)

" Thời gian như con gió thoảng qua đời người, mang theo đủ buồn vui hòa vào cuộc sống lặng lẽ, vô tình. Đông qua, tết đến, xuân tàn, hè rực rỡ màu nắng vàng gay gắt, chói chang. Lẫn trong nắng, hoa phượng nở như muốn châm lửa đốt trời, rừng rực những kỉ niệm của tuổi học trò mộng mơ... Trời vào hạ ve sầu kêu râm ran trên tàn cây, kiếp ve sầu ngắn ngủi vẫn không tiếc sức kêu cho nhân gian ấm áp niềm vui..." 

ThumbImage copy

Thầy kính mến!
Lật từng trang sách nhỏ, tình cờ người học trò xưa được nhìn lại những dòng tựa Thầy viết trong cuốn sách còn thơm mùi mực, tặng con trước ngày Thầy chuyển trường về quê để tiếp tục hành trình lái đò tri thức. Thưa Thầy, Thầy cho học trò được xưng con với thầy nhé! Thầy biết không? Mỗi khi đọc lại những dòng chữ đầy cảm xúc đó, con lại không cầm được nước mắt. Những dòng kí ức về Thầy bất chợt ùa về trong con, mang theo dòng thời gian trở lại.
Có lẽ đây là lá thư đầu tiên con viết trong đời học trò, cũng là lá thư đầu tiên con viết cho Thầy_Người mà con kuôn yêu thương và kính trọng. Con là đứa học trò nhút nhát luôn tự ti với bản thân. Dường như, có thứ gì đó cứ nghèn nghẹn trong lòng khiến con không thể nói ra sự kính kính trọng và lòng ngưỡng mộ của con từ lâu với thầy. Nhưng hôm nay, trước ánh đèn mờ tỏ, chỉ còn tiếng tích tắc của kim giây đồng hồ, đối diện với chính bản thân mình, con đã lấy hết dũng khí viết lên những dòng tâm sự từ tận đáy lòng mà bấy lâu nay con không dám nói để gửi đến người thầy - người cha thứ hai của con.
Con còn nhớ như in cái lần đầu tiên con gặp thày, khi đó con chỉ là cô bé mới bước chân vào trường, mọi thứ với con đều rất lạ lẫm. Cái ngày hôm đó ,con - đứa bé bị bỏ rơi, bạn bè xung quanh xa lánh, hắt hủi bằng những lời nói, cử chỉ không hay, lúc đấy con chỉ biết òa khóc chạy ra khỏi lớp tìm một góc vắng. Thầy đã đứng bên con từ khi nàog bằng giọng nói ấm áp, trìu mến " tôi đã khóc khi không có giày để mang, nhưng tôi đã thôi khóc khi thấy người khác không có chân để mang giày". Với đôi mắt ướt đẫm, con quay lại, chợt nhận thấy con quá may mắn so với rất nhiều người sau câu nói của thầy. Vỗ nhẹ vào vai thầy dạy con cách quản lý lớp, cách tạo tiếng nói chung, cách thuyết phục người nghe. Và hơn thế nữa, thầy cho cho con hiểu tự ti là thái độ sống sai lầm.
NhIều khi con không cảm nhận được ý nghĩa của cuộc sống và sự tồn tại của con dường như là vô nghĩa. Thầy lại đến bên con ân cần như một người cha. Nhờ thầy con biết được tầm quan trọng của người Đoàn viên thanh niên để con hoàn thành tốt vai trò một bí thư.
Kể từ lần cuối thầy trò gặp nhau đến nay cũng được 4 tháng rồi thầy nhỉ. Đây chính là khoảng thời gian giúp con trưởng thành và mạnh mẽ hơn vì từ giờ con không còn có thầy kề bên dỗ dành, tiếp thêm sức mạnh cho con. Lúc con cảm thấy rối ren nhất cũng là thầy giúp con gỡ rối, khi con bế tắc nhất thầy lại nhẹ nhàng chỉ bảo nâng bước con qua mọi khó khăn trở ngại.
Con nhớ hôm nào thầy trò cùng ăn bữa cơm ấm cúng và đạm bạc vỏn vẹn có hai món chỉ toàn rau và rau. Thầy con nhớ không? Cái lần con được dự thi ở tỉnh. Trước hôm đó con đã gọi cho thầy, hai thầy trò đã nói chuyện cả nửa giờ liền. Thầy đã động viên, khích lệ con rất nhiều. Có bao ý nghĩ thích thú cứ chen chúc trong đầu con về những phần thưởng nếu con hoàn thành tốt bài dự thi của mình, đó chính là nguồn động lực rất lớn mà thầy đã dành cho con. Nhớ lắm cái hôm hai thầy trò ở lại trưa để thu âm phát thanh trong chương trình truyền thống của trường sắp tới, vừa đói vừa mệt nhưng thầy trò vẫn nhìn nhau cười. Vì điều kiện trường còn hạn chế nên không có quạt trong phòng làm việc. Điều có làm con thương thầy hơn, nhất là vào những buổi trưa nắng oi ả, không chút gió thoáng qua khiến mồ hôi ướt đầm đìa trên vai áo bạc màu. 
Dường như con đọc được cảm xúc sau trong ánh mắt trìu mến của thầy khi biết cô học trò bé bỏng bị những căn bệnh dày vò lên thân hình mỏng manh, hao gầy. Mắt thầy rưng rưng, có lẽ thầy đã có giữ không để nước mắt rơi trước mặt con. Thầy nhìn thẳng vào con và cố cho rằng đó không phải sự thật....
Tuy công việc bộn bề nhưng thầy vẫn luôn quan tâm giúp đỡ bất kỳ khi nào con cần thầy nhất. Đã một năm kể từ khi con bước chân vào trường, đã bao lần con vấp ngã, nhẹ nhàng thầy lại dạy cho con biết đứng dậy không được nản chí mà bỏ cuộc. Những khi con mắt lỗi hay làm thầy phải buồn lòng, con rất sợ khi nghĩ thầy sẽ phạt hay đánh đòn nhưng không, thầy lại dạy con bài học đường đời, những điều phải trái dìu bước con trong cuộc sống " xô bờ, nhộn nhịp". Kể sao cho xiết khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng đầy ý nghĩa về tuổi học trò ngây ngô.
Thầy ơi! Thầy chính là người đã thổi bùng ngọn lửa nhiệt huyết không ngừng nghỉ, ngọn lửa của lòng khát khao, sự kiên trì, ý chí mãnh liệt và nghị lực vươn lên mọi trở ngại để tìm về đích đến cuối cùng của cuộc sống. Thầy cho con tình yêu thương vô bờ bến, trái tim khoan dung, độ lượng về cuộc đời trồng người, ươm mầm trí tự để tạo ra" hoa quả ngọt ngào". Thầy dạy con phải sống có ích, tôi luyện cho con sự dũng cảm, kiên cười trước mọi chông gai trên con đường phía trước. Những lời dạy đó con không thể nào quên.
Những dòng cảm xúc khiến con thấy mình nhỏ nhoi quá. Con đã rất giận vì thầy chuyển trường để lại đứa con gái bơ vơ, giận vì không muốn xa thầy, giận vì không muốn xa những bài giảng đang còn dang dở, mà có lẽ sẽ chẳng ai dạy con cả. Xin lỗi thầy vì sự ích kỷ đó của con, có lẽ con đang cảm nhận được điều con sắp phải mất, phải xa khi trong lòng còn vương vấn. Nhưng thầy ơi, làm sao con quên khoảng thời gian quý báu, những lời răn dạy đển con nên người, làm sao con quên những ngày tháng được thầy chở che, dìu dắt, nâng những bước đi " chập chững" trong cuộc sống. Con cảm thấy vô cùng có lỗi vì con chưa ngoan, vì sự nghịch và những lời nới vô tình vì đã để lại trong thầy một nỗi buồn vô hạn... Bao nỗi niềm cứ dâng tràn trong tấm trí rối bời của con.
Nhớ lời thầy con còn phải can đảm và mạnh mẽ hơn, con mít ướt không còn là cô bé chỉ biết khóc khi vấp ngã nữa. Con sẽ luôn cố gắng, bước đi vững chãi trên đoạn đường phía trước. Thầy ơi ! Thầy chính là người cha đã thắp sáng những ấp ủ bấy lâu của một tâm hồn ngây thơ. Đã từ lâu con đã muốn gọi thầy một tiếng " cha" và nói với cha rằng " Con yêu cha nhiều lắm". Con muốn hoàn thành tốt lời thầy dạy, vươn đến ước mơ "
48' của Neu level Group" lần đó. Con tin:" Thầy sẽ mãi bên con để dìu bước trên con đường thành công mà mọi người đang chờ con ở phía trước". Đây là lần đầu tiên con được giải bày lòng mình với thầy. Với con, " thầy mãi là mặt trời soi sáng để bông hoa hướng dương như con mãi hướng về". 
Mong thầy luôn khỏe để tiếp tục hành trình ươm mầm cho tương lai và thế hệ mai sau.

Con gái yêu của thầy

Nguyễn Thị Thanh Thảo - lớp 11/3- năm học 2013-2014

 

     

    THI TRAC NGHIEM

    ung dung vnpt

    dichvuchinhcong

    QUY KHUYEN HOC

    CO SO VAT CHAT

    CO SO DU LIEU

    Untitled-1

    cong khai

    Joomla Templates and Joomla Extensions by JoomlaVision.Com

    Tài nguyên giáo dục

     skkn thithutn
    thithudh thitn

    Học sinh

    onlinelogomaker-042415-2120
     

      

    You need Flash player 6+ and JavaScript enabled to view this video.
    Video: Tiểu phẩm tham gia hội thi " Học sinh với SKSSVTN- moi trường " Do lớp 11.6 trình bày


    Liên kết website

    Thăm dò ý kiến

    Theo bạn Website này đã đáp ứng được nhu cầu của bạn đọc chưa?
     

    Thống kê

    • Các thành viên : 8
    • Nội dung : 1029
    • Liên kết web : 17
    • Số lần xem bài viết : 5499853
    Hiện có 35 khách Trực tuyến

    BẢN QUYỀN THUỘC VỀ TRƯỜNG THPT BẮC TRÀ MY

    Địa chỉ: Thị trấn Trà My, huyện Bắc Trà My, tỉnh Quảng nam. Tel: (0510) 389 3422.

    Powered by TAVICO - 0909.378.208