"Nhật kí về Mẹ"

Bài viết tham gia cuộc thi "Nét bút tri ân" của em Lương Thị Thu Lệ lớp 12/3 năm học 2013-2014.

me

 

         Thời gian trôi qua nhanh quá, hôm nay tôi đã là học sinh lớp 12. Chỉ còn không bao lâu nữa thì tôi sẽ đối mặt với kì thi tốt nghiệp rồi đại học. Dù kết quả có như thế nào đi chăng nữa thì đối với tôi, tôi sẽ không bao giờ có thể quên được những tình cảm yêu thương của người thân, những người luôn tin tưởng luôn ở bên chia sẻ với tôi. Đặc biệt có một người, một người mà tôi không bao giờ đền đáp đủ, bạn biết đó là ai không? đó chính là mẹ, người đã bao cho tôi cuộc sống này và luôn là điểm tựa, luôn nâng cánh ước mơ cho cuộc đời tôi, và hơn bao giờ hết, tình cảm của tôi dành cho mẹ không thể diễn tả bằng lời hết được, chỉ còn cách chứng minh qua thời gian mà thôi. Hôm nay thông qua “nét bút tri ân” tôi sẽ gởi tất cả tình thương và lòng biết ơn đến mẹ, mong mẹ ở quê nhà sẽ nghe lời con nói...

Mẹ à? con cảm ơn mẹ, cảm ơn vì mẹ là người sinh ra con trên cả đời này, mẹ chính là cội nguồn yêu thương, là người đã tạo nên sự sống và ý nghĩa cho cuộc đời con.
Ơn cha nặng lắm ai ơi
Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang.
Mẹ độc từ giản dị đến lạ kì, mẹ là cả một chân lí mà cho đến hết cuộc đời con cũng hiểu hết được dẫu gần gũi xiết bao ? Giờ này con chỉ biết giận bản thân mình vì cho đến tận bây giờ mới hiểu hết được nỗi cơ cực, vất vả của mẹ khi sinh con. Mẹ đã dưỡng dục, nâng niu, ấp ủ con trong lòng chín tháng, mười ngày. Khoảng thời gian dài nhưng mẹ vẫn tươi cười mẹ mong con sinh ra vẹn tròn, mẹ bảo “con là niềm vui, là niềm hi vọng của mẹ”. Vậy mà con có biết đâu... làm sao có thể hiểu được các tình cảm thiêng liêng của mẹ dành cho con cơ chứ. Một người mà hai cơ thể, làm gì cũng phải chú ý đến cái bào thai dưới bụng, mẹ ăn bao nhiêu thì chất dinh dưỡng cũng thuộc về con. Nhưng mẹ nào có than gì,mẹ chỉ mong thời gian qua nhanh để mẹ được nhìn thấy hình hài máu mủ bé nhỏ của mẹ mà thôi...
Rồi khi con ra đời, đã mang nặng đẻ đau nhưng nuôi con khôn lớn cũng là vấn đề quan trọng. Mẹ lúc nào cũng lo cho con từng miếng ăn giấc ngủ, "chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo con lăn". Câu hát ru thuở nào giờ vẫn còn đọng lại trong tâm trí con mẹ à!
                                                Ầu ơi, gió mùa thu mẹ ru con ngủ
                                                Năm canh dài mẹ thức đủ vừa năm
Những lời ru ngọt ngào, tha thiết mà cho đến mãi bây giờ con vẫn thèm được nằm trong lòng mẹ và nghe mẹ hát.Và rồi, khi con lớn,lần đầu tiên đi học thì mẹ cũng là người ''nắm tay con đi trên con đường làng nhỏ và hẹp'', Mẹ chính là ngọn nguồn nuôi dưỡng khối óc và tâm hồn của con.
       Tuổi trẻ ngây thơ và hồn nhiên, không bao giờ con hiểu hết lòng Mẹ.''Áo Mẹ vá rách bảy rách ba'',cùng biết bao nổi lo toan, bao nhiêu gánh nặng nhưng Mẹ đã hi sinh tất cả vì con. Để cho con có cái mà cười với bạn với bè thì Mẹ đã tần tảo sớm hơn, một nắng hai sương lo cho con miếng cơm đói lòng và cả manh áo lành lặn.
                                                        Mẹ già rau muống rau dền
                                                         Mặc quần áo vá đắp mền cho con
                                                         Ai ơi thương lắm mẹ hiền
                                                          Đói cơm mẹ chịu túng tiền mẹ cam
        Cả cuộc đời luôn lam lũ bận bịu với đồng cạn đồng sâu, với những mùa màng khoai sắn. Cả cuộc đời Mẹ chỉ sống vì con, dành cho con những điều tốt đẹp nhất. Mà giờ đây, đôi bàn tay Mẹ rám nắng, chai sần vì thời gian, trên tóc của Mẹ đã điểm một vài sợi bạc, lưng Mẹ còng đi và đôi bờ vai đã gầy guộc vì gánh bao nhiêu cơn mưa và cái nắng huyền thoại:
                                      Đôi vai mẹ gánh đầy huyền thoại
                                     Tình yêu thương rộng lớn vô cùng
                                      Lặng nhìn sợi tóc pha sương
                                     Vương trên đầu lược mà thương mẹ già
Mẹ đã hi sinh cả cuộc đời, cả tuổi thanh xuân để che chở trên bước đường đời của con, để giờ đây con chợt nhận ra những nếp nhăn trên vầng trán mẹ. Mẹ của con đã qua đị rồi cái tuổi thanh xuân, cái thời đẹp nhất của người phụ nữ. Nhìn mẹ mà lòng con đau nhói, mẹ chưa hề có một phút thanh thản, một giờ thong thả, rảnh rang. Lúc nào mẹ cũng quần quật tối ngày ở ngoài đồng, trên nương rẫy để kiếm cái ăn, kiếm tiền cho con ăn học. Cuộc sống ngày càng khó khăn, thiếu thốn, tiền học của các con của mẹ ngày càng nhiều nhưng mẹ chẳng hề than vãn một lời. Lúc nào cũng bắt gặp nụ cười hiền dịu trên môi của mẹ cả. Tình yêu thương của mẹ dành cho con là vô bờ bến, "không ai yêu con bằng mẹ". Mẹ ơi! chao ôi hai tiếng mẹ ơi sao mà thân thương và gần gũi đến thế. Mẹ luôn là người lắng nghe và thấu hiểu. Vậy mà chưa lần nào con hiểu được tiếng lòng của mẹ, mẹ lúc nào cũng âm thầm và lặng lẽ... Con không hiểu được lòng mẹ bởi "biển thì sâu thăm thẳm, lòng mẹ sâu hơn nhiều"
                                                       Mẹ như vầng trăng rạng rỡ sáng soi
                                                     Tỏa mát đời con những khi va vấp ưu phiền
Vậy mà con nở lòng nào phụ công nuôi dưỡng của mẹ, những lúc trốn học những lần lầm lỗi, những lúc quậy phá để nge tiếng đời chửi bới, mắng mỏ. Khi đó con bất gặp ánh mắt của mẹ, ánh mắt ưu phiền, đăm chiêu và buồn bã. Và lòng con lại thêm quặng đau, con sẽ không đau khi bị mẹ đánh đòn, nhưng con sẽ thật sự đau đớn vì biết con đã làm mất lòng tin, làm mẹ lo lắng và làm mẹ buồn...phiền. Mẹ à!!
Những khi va vấp ưu phiền
Con chỉ tìm về vs mẹ thôi.
Con biết rằng lòng mẹ sẽ luôn rộng mở, mẹ sẽ luôn dõi theo con, dù con có như thế nào thì tấm lòng bao dung của mẹ, vòng tay ấm áp của mẹ sẽ lun mở rộng đón con vào lòng. Chẳng có thứ tình cảm nào có thể sánh ngang tình mẹ thương con vô hạng. Khi con đau đớn thì mẹ còn đau đớn gấp hàng trăm lần và khi con vui chắc mẹ cũng vui. Những lúc vui tươi đó con lại bắt gặp ánh mắt ấy, ánh mắt sáng trong, diệu hiền. Bởi vậy dù có chuyện gì xãy ra thì con vẫn biết sau lưng con mẹ vẫn nâng đở từng ngày, là bến đò bình yên cho tâm hồn con thơ, trong mắt mẹ lúc nào con cũng chỉ là một đứa trẻ và mẹ càng dành nhiều tình yêu cho con.
Rồi từng ngày trôi qua thì mẹ cũng gần kề với cái tuổi "già":
           Mỗi mùa xuân sang mẹ tôi lại thêm một tuổi/ mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần.Dẫu biết cuộc đời đã có sẵn quy luật nhưng sao nghĩ đến giây phút ấy con không cầm nỗi nước mắt tuôn rơi. Cái giây phút mà không bao giờ con được nhìn thấy mẹ và gọi hai tiếng thân thương ngày nào "mẹ ơi". Chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy sợ, lau dòng nước mắt, con lại cảm thấy hạnh phúc vô bờ vì mỗi sớm thức đậy nge được tiếng mẹ và có mẹ bên đời.
                                                  Mỗi đêm con thắp đèn trời
                                    Cầu cho cha mẹ sống đời với con
Con muốn mẹ sẽ ở bên con, để con có thể đền đáp công lao trời bể to lớn:
                                             Đố ai đếm được vì sao
                                            Đố ai đếm được công lao mẫu tử
Mẹ đối với con sâu nặng như núi như biển "vạn cở tình thân ơn cúc dục, công cha nghĩa mẹ đời đời không quên". Để rồi cái ngày đó
                                            Vu lan về con cài lên áo
                                            Bông hồng vàng tỏ hiếu mẹ cha.
Thật bất hạnh cho những ai không có mẹ, hãy chia sẽ cùng ánh mắt đau đấu nổi bùn không gọi tên. Song, lại vô cùng da diết, tái tê của những đứa trẻ chưa bao giờ gọi tiếng mẹ. Món quà tuyệt diệu của thượng đế:
                                   Khi xưa tôi còn nhỏ
                                  Mẹ tôi đã qua đời
                                  Lần đầu tiên tôi biết
                                  Thân phận trẻ mồ côi.
Và thật sung sướng cho những bạn còn mẹ, vì vậy đừng để buồn lên mắt mẹ nge không?
" Một bông hồng cho em/ một bông hồng cho anh/và một bông hồng cho những ai/cho những ai đang còn mẹ/đang còn mẹ để lòng vui sướng hơn...
Con ước sao một ngày gần đây con sẽ làm cho mẹ vui, con sẽ cầm giấy báo đại học và sà vào lòng mẹ. Mẹ ơi! Con sẽ cố gắng học thật tốt để mẹ vui, để đền đáp ơn mẹ, để thay đổi cuộc đời con và gia đình mình, để mẹ sống những quảng ngày hạnh phúc.
Còn hiện tại bây giờ, cái giờ phút đi học xa nhà con nhớ mẹ lắm, nước mắt rưng rưng khi nghĩ đến cái cảnh vất vả ở quê nhà... Mẹ ơi!
                                               Chiều chiều ra đứng ngõ sau
                                               Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều.
Cuối cùng, con cám ơn mẹ nhiều lắm, Mẹ là tứ thơ đẹp nhất trên đời, Mẹ là tất cả cuộc đời con, là một câu hát ru con suốt cả chặn đường dài, là hạt sương rơi xuống đặt nụ hôn vào sự sống bé bỏng, là hơi ấm xóa tan mùa dông lạnh lẻo và là hạnh phúc suốt đời của con..........
                                            Ai còn đủ mẹ đủ cha
                                         Xin đừng để đấng sinh ta thêm buồn.

Lương Thị Thu Lệ - lớp 12/3 - năm học 2013-2014

 

 

     

     

     

    THI TRAC NGHIEM

    ung dung vnpt

    dichvuchinhcong

    QUY KHUYEN HOC

    CO SO VAT CHAT

    CO SO DU LIEU

    Untitled-1

    cong khai

    Joomla Templates and Joomla Extensions by JoomlaVision.Com

    Tài nguyên giáo dục

     skkn thithutn
    thithudh thitn

    Học sinh

    onlinelogomaker-042415-2120
     

      

    You need Flash player 6+ and JavaScript enabled to view this video.
    Video: Các tiết mục văn nghệ trong Hội thi SKSSVTN- Môi trường do Tổ Hóa - sinh năm học 2013-2014


    Liên kết website

    Thăm dò ý kiến

    Theo bạn Website này đã đáp ứng được nhu cầu của bạn đọc chưa?
     

    Thống kê

    • Các thành viên : 8
    • Nội dung : 1029
    • Liên kết web : 17
    • Số lần xem bài viết : 5500856
    Hiện có 18 khách Trực tuyến

    BẢN QUYỀN THUỘC VỀ TRƯỜNG THPT BẮC TRÀ MY

    Địa chỉ: Thị trấn Trà My, huyện Bắc Trà My, tỉnh Quảng nam. Tel: (0510) 389 3422.

    Powered by TAVICO - 0909.378.208